Trang phục truyền thống và hiện đại là một vấn đề văn hóa
đa dạng và phức tạp. Đa dạng ở chỗ mỗi dân tộc trong 54 dân tộc đều có cách
thức, kiểu dáng, chất liệu trang phục riêng; trong từng hệ thống trang phục ấy
lại bao gồm nhiều loại: quần, áo, váy, mũ, khăn, nón, giày, dép, guốc… thậm chí
cả đồ trang sức; trang phục ngày thường khác ngày tết, ngày hội, trang phục
cưới khác tang phục, lễ phục khác thường phục…
Phức tạp là bởi trang phục không phải hình thành và biến
động chỉ trong bản thân hệ thống nội tại của nó mà còn gắn bó với hàng loạt bộ
phận khác nhau của đời sống văn hóa xã hội: điều kiện hình thành, phong tục tập
quán, thị hiếu, thói quen, nghề nghiệp, tuổi tác… của từng đối tượng hay nhóm
đối tượng cư dân. Nghĩa là, đề cập tới trang phục theo chiều tuyến tính, lịch
đại (thời gian: quá khứ – hiện tại – tương lai) hay theo lát cắt đồng đại,
chúng ta đều bắt gặp sự phong phú, đa dạng, phức tạp này. Tuy nhiên, trong hệ
vấn đề về trang phục ấy, chúng tôi xin phép chỉ quan tâm tới một vấn đề nhỏ:
quan hệ giữa trang phục (dù truyền thống hay cách tân) với thị hiếu thẩm mỹ của
con người với tư cách chủ thể. Hẹp hơn nữa, bài viết đề cập chủ yếu tới một số
khía cạnh xung quanh mốt trang phục, mốt thời trang và tất nhiên, từ góc độ lý
luận.
Cách hiểu về trang phục, chúng tôi đã trình bày ở trên. Tạm
coi đó bao gồm tất cả những phục sức mà con người có thể khoác, đeo, gắn… lên
cơ thể mình với nhiều mục đích: che thân, chống rét, chống nắng, làm đẹp, khẳng
định nguồn gốc.v.v…
Thị hiếu thẩm mỹ về trang phục có thể được hiểu như một
năng lực sẵn có của con người thể hiện sự ưa thích, lựa chọn, khả năng cảm thụ
và thực hành cái đẹp thông qua trang phục (và một biểu hiện rất được chú ý của
nó là thời trang).
Do vậy, có thể nói, ngay từ buổi bình minh của loài người,
trang phục, ngoài những tiện ích như chúng tôi đã đề cập, đã luôn gắn bó và bộc
lộ thị hiếu thẩm mỹ. Quần, áo, khố bằng lá, vỏ cây thời tiền sử và vải vóc,
nhung, lụa… hiện thời, muốn tồn tại được trong đời sống, rõ ràng phải được con
người ưa thích, chọn lựa và đáp ứng được nhu cầu đa dạng khác nhau, trong đó có
nhu cầu làm đẹp ngày càng cao, ngày càng hoàn thiện của con người. Tuy nhiên,
cần chú ý một điều rất quan trọng là: thị hiếu thẩm mỹ cá nhân, đành rằng rất
quan trọng, song sự tồn tại trang phục, với tính xã hội của nó, không hẳn phụ
thuộc thẩm mỹ cá nhân mà là thẩm mỹ số đông, thẩm mỹ nhóm, cộng đồng. Hay nói
khác đi sự ưa thích, lựa chọn mang tính cộng đồng, thậm chí mang tính quốc gia
sẽ khẳng định tầm mức và tư cách xã hội của trang phục. Để có được phục trang
ổn định một cách tương đối (như cái chúng ta thường gọi là trang phục người
Việt, trang phục người Chăm, Khơme, Tày, Thái.v.v…), con người phải trải qua
một quá trình dài lâu lựa chọn, lặp đi lặp lại những trang phục đó từ một vài
sản phẩm lưu hành trong đời sống tộc người và dân tộc để từ những lựa chọn cá
nhân đẩy thành lựa chọn cộng đồng. Do đó, mốt thời trang (vốn mang đậm tính cá
nhân) dần trở thành thị thiếu thời trang của cả cộng đồng, được cộng đồng chấp
nhận, ưa thích, bảo lưu, cải biến cho ngày càng phù hợp, ngày càng hoàn thiện.
Như vậy, bỏ qua rất nhiều điều kiện xã hội, dân tộc, văn
hóa … trong quá trình hình thành thị hiếu thẩm mỹ trang phục tộc người cũng như
dân tộc, chúng tôi đi vào sự chuyển biến từ mốt thời trang đến thị hiếu dân tộc
về trang phục, một yếu tố quan trọng thể hiện quá trình xã hội hóa trang phục
của con người, một hiện tượng được quan tâm hiện nay.
Mốt trang phục có nội hàm ngữ nghĩa khá rộng. Thứ nhất, có
thể hiểu nó như phương thức thực hành thẩm mỹ, xã hội, tư duy con người thông
qua trang phục. Thứ hai, nó hàm nghĩa thời thượng, tức sự ưa chuộng, đánh giá
sáng tạo, thể hiện trang phục (mặc gì, phối hợp các trang phục ra sao, sự sưu
tập các trang phục cổ của các đối tượng khác nhau như vua chúa, quý tộc, những
người nổi tiếng…) của số đông trong xã hội. Thứ ba, nó mang ý nghĩa thời trang,
tức quá trình hưởng thụ, sáng tạo, thể hiện trang phục được ưa chuộng và phổ
biến trong từng thời kỳ, mang đậm tính cá thể và tính nhóm xã hội, linh hoạt và
năng động. Hiểu một cách đầy đủ, mốt không chỉ là phần nổi, là hiện tượng thời
trang nhất thời như ta từng thấy mà còn bao hàm cả phần chìm, tức những gì thể
hiện phương thức thẩm mỹ trang phục cũng như hàng loạt điều kiện kinh tế, văn
hóa xã hội chi phối nó trong không gian và thời gian.
Như vậy, phía sau hiện tượng mốt thời trang là cả một quá
trình hình thành, vận động, biến đổi của trang phục theo quy luật của cuộc sống
xã hội và quy luật phát triển của bản thân trang phục từ truyền thống đến hiện
đại.
Trang phục hay hiện tượng nổi của nó – mốt trang phục, do
đó, phải được tìm hiểu qua hàng loạt yếu tố nội hàm và ngoại diên liên quan.
Chẳng hạn: truyền thống văn hóa, môi trường thẩm mỹ, quan niệm đạo đức, mức
sống, đặc điểm tâm sinh lý, quá trình giao lưu và tiếp biến, tính ổn định tương
đối, tính thời đoạn, đặc trưng chu kỳ, khả năng truyền lan, sự hài hòa giữa cá
nhân và xã hội … Chúng tôi xin điểm qua một số yếu tố tác động đến trang phục,
như là một hiện tượng xã hội.
a. Trước hết là những tác động ngoại tại, mang tính xã hội
của truyền thống dân tộc, của hệ thống kinh tế văn hóa, của đạo đức, môi
trường, tâm sinh lý, giới tính, nghề nghiệp của chủ thể trang phục (cá nhân,
nhóm xã hội, cộng đồng).
- Yếu tố truyền thống về trang phục nói riêng và văn hóa
nói chung là yếu tố quan trọng. Chẳng hạn, việc những người nông dân Bắc Bộ mặc
bộ quần áo nâu sồng, rộng rãi hay váy, yếm, đi dép cỏ, guốc mộc…. không chỉ là
điều ngẫu nhiên. Việc “cấm quần không đáy” làm xuất hiện hiện tượng đàn bà
(thời Minh Mệnh) ra đường phải mặc quần cũng là hiện tượng tất yếu (dù bị ép
buộc). Rồi ngày xưa, trang phục được quy định tương đối rõ ràng: Long bào của
vua, phẩm phục của quan, nhung phục của binh, lễ phục, thường phục của dân… Đó
là chưa kể đến sự đa dạng của hiếu phục, hỉ phục, trang phục ngày lễ, ngày hội…
Có thể nói, dù tiến bộ hay không tiến bộ, song những yếu tố truyền thống ấy tác
động, chi phối không nhỏ tới quan điểm phục trang và cách thể hiện trang phục
trong đời sống con người. Mốt thời trang là hiện tượng biểu hiện sự phá bỏ và
đổi mới trang phục mạnh mẽ, song, dù thế, nó không thể thoát ly truyền thống,
mà trái lại, phải dựa vững chắc trên cơ sở truyền thống nếu muốn được chấp
nhận, định hình trong xã hội. Và để trở thành một phương thức, một biểu trưng,
thì trang phục hiện thời phải đáp ứng được chí ít hai điều kiện: 1, phù hợp với
nhu cầu và thị hiếu thẩm mỹ hiện đại và 2, phù hợp với quan niệm, tiêu chuẩn về
trang phục của truyền thống dân tộc.
- Yếu tố chính trị – kinh tế – xã hội là cơ sở cốt yếu để
đảm bảo cho mốt trang phục cũng như thị hiếu trang phục hình thành, vận động,
biến đổi và thích ứng cuộc sống. Chính xác hơn, trang phục phải phù hợp định
hướng giá trị của xã hội, nhóm xã hội theo những tiêu chuẩn chính trị, kinh tế,
đạo đức, thẩm mỹ, chuẩn mực xã hội…. Cho đến nay ở ta chưa có một thể chế hóa
mang tính nhà nước về trang phục, song, rõ ràng sự ảnh hưởng của truyền thống
trang phục và dư luận xã hội cũng đã đảm bảo một định hướng khá rõ ràng về
phương thức trang phục có tính xã hội.
- Yếu tố văn hóa và một số yếu tố khác của chủ thể biểu
hiện trang phục (trình độ văn hóa, hình thể, tâm sinh lý, nghề nghiệp, giới
tính, lứa tuổi…) của cá nhân hay nhóm xã hội là những yếu tố trực tiếp ảnh
hưởng đến trang phục. Trong thực tiễn đa dạng, phong phú của chủ thể trang phục
cũng như kiểu dáng.