I/MỞ BÀI:
- Mùa xuân là đề tài, nguồn cảm hứng bất tận để các
nhà thơ thưởng thức và sáng tác.
- Thông qua từng vẻ đẹp của mùa
xuân, các nhà thơ gian tiếp bộc lộ nhân sinh quan của bản thân mình. Mỗi bài
thơ có thể là một bài học về triết lý cuộc sống.
- Tuy nhiên, đọc đến những vần thơ
trong bài thơ “MXNN” của Thanh Hải, người đọc mới cảm thấy trọn vẹn vẻ đẹp cua
mùa xuân thiên nhiên, cuộc sống và đặc biệt là khát vọng cống hiến cho đời của
nhà thơ.
II/ THÂN BÀI:
v
KHỔ 1: “Mọc …tôi hứng”
- Dòng sông xanh -
bông hoa tím biếc- con chim chiền chiện: hai hình ảnh
mộc mạc, đơn sơ mang một vẻ đẹp nên thơ của thiên nhiên xứ Huế. Bức tranh mùa
xuân được phác hoạ với những hình ảnh ,màu sắc hài hoà. Điểm tô vào bức thanh
xuân là âm thanh rộn rã tưng bừng của con chim chiền chiện.
- Ơi!... Hót chi
mà…: Từ cảm thán - cảm xúc dâng tràn
của nhà thơ khi bắt gặp vẻ đẹp của mùa xuân. (Mở rộng: vì sao tác giả
xúc động?)
- Giọt long lanh
rơi - tôi hứng: từ gợi tả - có thể là giọt nắng, giọt mưa, giọt sương hay
đó là giọt nước mắt xúc cảm của nhà thơ trước vẻ đẹp của mùa xuân thiên nhiên,
cuộc sống? Tất cả đều được nhà thơ đón nhận với niềm trân trọng.
v
Khổ 2: “Mùa xuân … nương mạ”
- Người cầm súng -
Người ra dồng: hình ảnh đối xứng - hình ảnh của mùa xuân đất nước được thể hiện
qua hai lực lượng tiêu biểu trong công cuộc xây dựng và bảo vệ. Người cầm súng
ở ngoài tiền tuyến chiến đấu để bảo vệ thành quả Cách mạng. Người ra đồng ở lại
hậu phương đe lao động sản xuất nhằm xây dựng và phát triển đất nước. Hình ảnh
tương xứng hài hoà như nhịp bước đi lên của toàn dân tộc.
- Lộc: một
sự phát hiện độc đáo của nhà thơ. Đây là chồi non, cũng có nghĩa là sự may mắn.
Nhưng cành lộc trong thơ gắn liền với công cuộc xây dựng và bảo vệ. Đối với
người chiến sĩ, lộc là cành lá nguỵ trang che mắt quân thù đem lại sự bình an,
nhưng đối với người nông dân ra đồng, lộc lại là những áng nương ma trải dài
xanh tốt báo hiệu một vụ mùa thắng lợi.
- Tất cả như…xôn
xao: Cấu trúc điệp trong thơ cùng
với từ gợi tả tạo nên một không khí hối hả khẩn trương như nhịp sống đi lên của
đất nước.
v
Khổ 3: “ Đất nước … phía trước” – giọng thơ bỗng
chuyển sang trầm lắng suy tư.
- 2 câu đầu: nhà
thơ nhìn về chặng hành trình bốn ngàn năm dựng nước và giữ nước của dân tộc.
Suốt một quãng đường dài ấy, đất nước phải trải qua bao thăng trầm mất mát,bao
thử thách gian lao vất vả trong cuộc chiến giành độc lập và giữ gìn nền độc lập
ấy. Trong đau thương mất mát càng kiêu hãnh tự hào
Mở rộng: “ Nước Việt Nam từ
trong máu lửa
Rũ bùn đứng dậy sáng lòa”
- 2 câu sau: một sự so sánh khá độc đáo khi nhà thơ nhìn về
chặng hành trình của tương lai. Đất nước như một vì sao tỏa sáng cứ đi về phía
trước trong chặng hành trình vô tận của cuộc sống. Câu thơ ẩn chứa niềm tự hào
của nhà thơ khi nghĩ về tương lai phía trước.
v
Khổ 4:
- Ta làm… : điệp
ngữ, nhịp thơ dồn dập bày tỏ khát vọng của nhà thơ trước vẻ đẹp của mùa xuân
thiên nhiên, mùa xuân đất nước. Tác giả muốn làm một tiếng chim hòa vào muôn
vạn tiếng chim hót ca ngợi núi sông đang đổi mới; muốn làm một càng hoa giữa
vườn hoa đất nước âm thầm khoe sắc tỏa hương cho cuộc đời; muốn làm một nốt
nhạc trầm trong bản hòa ca của dân tộc. Niềm kiêu hãnh âm thầm cua nhà thơ thể
hiện một cách tế nhị qua từ gợi tả “âm thầm”. Tất cả khát vọng khiêm tốn ấy
được nhà thơ gọi là “mùa xuân nho nhỏ”
v
Khổ 5:
- “lặng lẽ dâng…”: Từ
gợi tả “lặng lẽ được đảo ra đầu câu như lời nhấn mạnh. Niềm mong muốn cống hiến
tuổi xuân, sức sống cho đời được thể hiện khiêm tốn bất chấp thời gian, tuổi
tác
- “Dù là…” : cấu
trúc điệp trong khổ thơ là lời thách thức với thời gian.
v
Khổ 6:
- Bài thơ kết thúc
bằng khúc dân ca xứ Huế. Khúc hát Nam Ai, Nam Bình hòa vào nhịp phách tiền cứ
ngân nga mãi trong lòng người những giai điệu mùa xuân…
III/ KẾT BÀI:
Bài thơ hay bởi những giai điêu của
thơ với âm hưởng nhẹ nhàng nhưng sâu lắng, bởi hình ảnh mộc mạc bình dị của
thơ, đặc biệt là sự phát hiện độc đáo của nhà thơ qua hình ảnh “mùa xuân nho nhỏ”. Càng đặc
biệt hơn nữa khi người đọc biết rằng bài thơ được sáng tác trong lúc tác giả
nằm trên giường bệnh, trước khi mất ít lâu. Đọc những vần thơ của Thanh Hải, ta
càng thêm yêu những con người mới biết lấy hạnh phúc của mọi người làm hạnh
phúc cá nhân. Mở rộng;
“ Nếu là con
chim chiếc lá
Thì chim phải hót, chiếc lá phải xanh
Lẽ nào vay mà không có trả
Sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình…” – Tố
Hữu
cảm ơn. mình sẽ lấy để làm bài
Trả lờiXóaHình như Thiếu Phần Tác giả-tác phẩm...
Trả lờiXóahay lem
Trả lờiXóabài này mặc dù là dàn ý nhưng vẫn còn nhiều thiếu sót, ví dụ :như tác giả ,tác phẩm, 1 số BPTT chưa nêu rõ, dẫn chứng mở rộng còn thiếu nhiều
Trả lờiXóahay lắm
Trả lờiXóa