Thứ Năm, 10 tháng 1, 2013

Những mẩu chuyện ngắn (tt)



11
Tối nào cũng vào đọc truyện cổ tích cho con, đọc xong rồi hôn con trước khi ngủ.
Riết rồi quen. Ba đi dạy về muộn, hai chị em chạy ra chạy vào, khó ngủ.
Mẹ nổi giận đòi xử phạt mới chịu nằm im.
Ba về. Mệt mỏi...Không vào thăm con. Cứ thế ngủ luôn.
Sáng.
Con lén hỏi mẹ:"Hồi hôm ba về mấy giờ vậy mẹ?", " Rồi ba có vô hôn con với Minh không mẹ?"
Trưa về nghe vợ kể lại, tự nhiên thấy ân hận quá chừng...
 
12
Trong một quán hủ tíu…
- Có mì rồi đây. Còn một tô nữa sẽ đem ra ngay.
- Em ăn trước – Thằng bé kéo tô mì về phía mình.
- Chị kêu trước mà – Con chị giằng lại tô. Vội vã, tô mì lật ngang. Nước, mì, thịt, rau… đổ tung tóe.
Một đứa bé gầy nhom, đem nhẻm nãy giờ ngồi chầu chực ở cửa vội chạy vào. Nó hối hả lùa mọi thứ rơi vãi trên bàn vào cái ca nhựa cáu bẩn.
Một thằng bé nhỏ tuổi hơn, cũng gầy nhom, đen nhẻm chạy đến.
Hai anh em hí hửng kéo ra lề đường ngồi.
Thằng anh thò tay bốc từng cọng mì, từng miếng thịt đút vào cái miệng đứa em đang há chờ.
Khuôn mặt hai anh em ánh lên niềm vui sướng khó tả.
Tôi ngồi nhìn quên cả tô mì đang nguội...
 
13
Trung Thu 15 năm trước…
Chiếc xe chở lồng đèn và bánh kẹo chạy vào đến cổng Ủy ban thì đã hơn 6g chiều. Vậy là mất 3 tiếng di chuyển từ thành phố về cái xứ hẻo lánh này.
Trong sân Ủy ban chật ních người. Chúng tôi vội lao ngay ra sân khấu cho kịp giờ ra mắt chú Cuội chị Hằng. Chương trình Trung Thu vùng sâu rộn rã trong ánh điện chập chờn và bầy muỗi đồng bay như trấu vãi.
Tàn c
uộc là phần chia lồng đèn, bánh kẹo.
Lồng đèn làm bằng phim nhựa tẩm màu kết lại. Bánh kẹo chỉ đựng đủ một nắm tay trẻ con. Vậy mà sạch nhẵn.
Một bàn tay khều lưng tôi. Quay lại, một bé gái khoảng chín mười tuổi đứng cùng bà cụ tóc bạc trắng.
- Chú Cuội ơi, con không có bánh với lồng đèn.
- Con lại chỗ kia lấy nha.
- Dạ… ở bển nói hết rồi.
- Chú cũng không còn gì làm sao cho con!
Đứa bé lủi thủi theo bà cụ đi ra cổng. Một thím đứng gần chắc lưỡi: “ Tội nghiệp. Nhà ở tuốt trong ấp 1, đi bộ bốn năm cây số mới ra đến đây. Chờ từ ba giờ chiều đến giờ mà chẳng có cái gì mang về…”
Cổ tôi bỗng dưng nghèn nghẹn.
Giá mà …!!!
 
14
Xe dừng lại ở một ngã tư vì đèn đỏ.
Bên lề đường, một người đàn ông ăn mặc lam lũ đang ngồi gục đầu.
Cạnh ông ta, mâm khoai mì dừa chỉ còn một nửa. Một nửa kia vung vãi dưới mặt đường.
“Chắc ông ấy bị đổ mâm khoai. Tội nghiệp quá!” – tiếng xì xào xung quanh.
Một vài cánh tay chìa cho ông ít tờ giấy bạc. Trong đó có tôi.
Vài ngày sau. Xe dừng ở một ngã tư đường khác.
Lại một mâm khoai mì đổ với người đàn ông quen thuộc ngồi bên cạnh… Tình người trong tôi muốn sụp đổ theo nửa mâm khoai mì ấy…
 
15
Bà nội ở dưới quê lên chơi một ngày.
Cả nhà khẩn khoản mời nội ở lại thêm một đêm để mọi người tổ chức mừng thọ 80.
Lần đầu tiên được con cháu ở thành phố xúm xít quây quần, nội cười rất tươi, miệng nhai trầu suốt.
Chợt... Nội ngó quanh rồi hỏi nhỏ Út:
- Ủa, anh Hai bây đâu mà chiều giờ nội hổng thấy.
- Dạ, hôm nay ảnh kẹt sinh nhật má của bạn gái rồi nội - con bé trả lời hồn nhiên.
Mặt nội thoáng vẻ buồn....
 
16
LỜI CON NÍT(chuyện thật)
- Ngoại ơi, nghề nào đi làm có nhiều tiền vậy ngoại?
- Làm kỹ sư đó con.
- Vậy hả ngoại. Mai mốt con làm kỹ sư, có tiền nhiều, mỗi ngày con cho ngoại một ngàn, hai ngàn... để ngoại ăn trầu.
Ngoại cười, quay sang hỏi thằng Bin:
- Còn cháu nội của bà thì sao?
- Con sẽ lái máy bay - Bin vẫn không rời món đồ chơi.
- Con lái máy bay rồi con làm gì?
- Con bay vòng vòng... rồi con bay ngang qua nhà mình, con ỉ...xuống nóc nhà.
 
17
" Gành Hào ơi... nửa đêm ai hát lên câu Hoài Lang, vầng trăng nghiêng xế trên vạt rừng tràm... xề u xế ú liêu phạn....liêu phạn xề u xế u...."
Đang tra chìa mở cửa, nghe tiếng hát quá đỗi ngọt ngào, tôi quay nhìn lại.
Một cô bé khoảng mười bảy tuổi, gầy, tóc lòa xòa trước trán, một tay cầm mấy thanh kẹo kéo chìa ra chào mời, tay kia vẫn cầm micro hát.
Khuôn mặt cô bé buồn vô tả.
Đôi mắt vô thần.
" Chắc cô bé bị mù" - Tôi đoán thầm.
Vừa định móc ví mua thì..
- Con nhỏ này hát hay quá mậy, mầy hát thiệt hay nhép vậy hả.
Người đàn ông đang ngồi bàn nhậu loạng choạng đứng dậy quơ tay giật micro của cô bé.
- Nó hát thiệt tụi bây ơi ... há há...
Ông ta cầm micro lè lè hát tiếp trong tiếng đập bàn gõ chén phụ họa ...
Cô bé đứng lặng lẽ chịu đựng, tay vẫn giơ mấy thanh kẹo chào mời
Không một ai mua.
Những bàn xung quanh tiếp tục... 1,2,3, DZÔ...
 
18
Rằm tháng 8...
Thiện nam tín nữ đi chùa cầu phúc đông như trẩy hội.
Nhiều thùng cá lóc, cá trê, cá rô, cá chép... được mang vào chùa cho quý sư đọc kinh cầu nguyện.
Thật là quý báu. Người được bình an, vật được phóng sanh.
Xong bài kính, các thùng cá được đem đổ ngoài sông trong khói hương, chuông mõ...
Chỉ chờ có thế, hàng chục ghe xuống lao đến chỗ thả cá, nào lưới, nào vợt, nào cây chích điện được vận dụng hết công suất.
Cá vừa được thả, chưa kịp quen với nước đã bị vớt lên xuồng...
Hương khói, kệ kinh vẫn tiếp tục ... cầu siêu cho lũ cá
 
19
NGỤ NGÔN HIỆN ĐẠI
Một thầy giáo trẻ và ba học trò ngồi với nhau.
Cả bốn mới biết yêu.
Một đứa học trò khơi mào:
- Ê, đố tụi bay. Nụ hôn có mùi gì?
Đứa kế bên nhanh nhảu:
- Dễ ợt. Mùi phở.
- Sai bét - Đứa thứ hai bác bỏ - Nụ hôn có mùi phá lấu bò.
Đứa đầu tiên cười nhạo:
- Vậy cũng nói. Theo tao, nụ hôn có mùi bún mắm...
Cả ba cãi nhau rồi nhờ thầy phân xử. Thầy hắng giọng rồi trịnh trọng nói:
- Các em đã không cảm nhận được hương vị của tình yêu rồi. Thật ra, nụ hôn có mùi... kem đánh răng
 
20
Trong quán cà phê, hai người phụ nữ trung niên ngồi nói chuyện với nhau. Tiếng nói cười hỉ hả át cả bản nhạc hay đang phát.
- Dạo này thấy chị trẻ ra .
- Ừ, mới “tút’ lại toàn diện mà em.
- Tốn nhiều hôn chị?
- Cũng hổng bao nhiêu: sửa mũi, bơm ngực, hút mỡ… có mấy trăm triệu hà.
- Dữ vậy?
- Chị coi thầy, thầy nói phải sửa lại mặt mới giảm tai họa. Dạo này chị xui xẻo lắm.
- Hay
là chị phóng sanh thả cá đi, sư phụ nói làm vậy giải bớt xui xẻo đó.
- Thả bao nhiêu con?
- Mình bao nhiêu tuổi thả bấy nhiêu con. Chừng vài trăm ngàn hà…
- Trời ơi! Làm gì mà tốn kém dữ vậy? Chị làm sao có tiền thả!
- …

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.