Dế Bô…Ố lê lê,ố la la, xách cái bô đi ra,xách cái bô đi dzô…
Dế Bô nói gì…Dù gái hay trai, 1 bô là đủ
Tất cả chỉ là ngụy biện,hãy đội bô lên đầu
Hồi
nhỏ dế Hoàn Vũ ngồi bằng cái gì…cái bô…dế Điên ăn kơm bằng gì…cái
bô…cái gì ko có đỉnh…cái bô…Dế bô: chiến đấu tới cùng vì cái bô :D:D:D
Vật
vã với cái tên đội,wằn wại với cái slogan, đau đầu với lá cờ đội…cúi
cùng thì xe số 2 cũng làm nên…cái bô…Kì trại DMPL tập 53 kết thúc với
đầy kỉ niệm của niềm dzui cũng như những xui xẻo T_T (chiếc đồng hồ ko
cánh mà bay khỏi tay đêm lửa trại, cát “fi” thẳng vào mắt mũi miệng từ
chân của nhỏ bạn…ko thể nào mở mắt ra dc, xay sinh tố lúc lên đèo,uống 4
viên panadol đêm carnaval,nguyen ly trà đá đổ lên ngừơi ờ nhà hàng Hưng
Phát @@...xui ko thể tưởng ~__~). Nhưng tất cả những xui xẻo đó làm
mình cảm thấy vui hơn, hạnh phúc hơn…vì chỉ có ở trại Dế Mèn mình mới
gặp những xui xẻo lien tiếp như thía ^^!.
…Đêm
lửa trại,gia đình Dế Mèn như chiếm lĩnh cả vùng đất Phan Thiết. Tưng
bừng,náo nhiệt và thật sôi động. Nhớ có lần anh Thiện Bảo nói: “ Ai cũng
mún người khác nghe ý kiến của mình nhưng chẳng bao h chịu nghe ý kiến
ng khác. Để ng khác nghe và chấp nhận ý kiến của mình là 1 điều khó khăn
nhưng khi ng khác chịu nghe ý kiến của mình thì đó là 1 niềm hạnh phúc
và mình đã chứng tỏ được chính mình”. Ý tưởng vở kịch Tấm Cám của mình
đã mang lại tiếng cười cho mọi người ,mặc dù nó ko hoàn hảo nhưng mình
cảm thấy rất vui và thật hạnh phúc vì cúi cùng thì mọi người đã chấp
nhận ý tưởng nghèo nàn đó… Đêm lửa trại kết thúc bằng ánh nến thắp lên
từ những trái tim Dế Mèn,những con ngừơi ngồi wây wần bên nhau . Bài hát
Tàn lửa, Ngồi lại bên nhau lại 1 lần nữa vang lên, nó thật ấm áp, thật
thân thương. Rồi những lời nói của Dế Sư phụ Vũ Cao Thắng, Mr Ăn Xông
Dông Nguyễn Long Giang như khắc sâu trong lòng những Dế Mèn, để rồi đâu
đó ta nghe thấy vài tiếng nức nở trong ko gian tĩnh lặng.của vùng đất
Phan Thiết. Dường như chỉ có ở trại Dế Mèn, những khoảng cách giữa thầy
và trò mới được xóa bỏ, thầy Thắng ko còn là giáo viên Toán với những
con số,hình vẽ, thầy Long Giang cũng chẳng còn là giáo viên Văn với những văn
bản trong sách…Tất cả đều trở thành Dế Mèn, những con người gần gũi,
vui tươi…1 ngày trại kết thúc “Đêm đã wá khuya rồi 1 ngày của đời sắp về
với dĩ vãng, ta luôn cám ơn đời 1 ngày làm người biết bao là sướng
vui…”, mọi người đều đã đứng lên nhưng những ngọn nến lung linh vẫn chưa
bị dập tắt và có lẽ những ngọn nến ấy sẽ sáng mãi trong trái tim dế
mèn… “Lửa đêm nay tan nhưng lửa thiêng còn cháy trong lòng mọi ngừơi”…
http://yume.vn/luckystar35/article/trai-de-men-phieu-luu-tap-53-loc-an-phan-thiet-da-lat-.35BC5D04.html
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.